Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

1/11/2011

Bây giờ là 1 giờ 25 phút ngày 1 tháng 11 năm 2011, 2 con đã ngủ rồi mẹ tranh thủ viết blog...
Thời gian qua được nghỉ phép ở nhà cùng 2 con thật là vui, mẹ rất tự hào về 2 con và tự hào về bản thân khi đã sanh được 2 con, 1 trai, 1 gái...
Lẽ ra hôm nay mẹ phải đi làm lại rồi, nhưng ba con thấy Thái Vinh thì không chịu bú bình, Kiến Ninh thì chưa đi học, mẹ thì chưa sẵn sàng quay lại công ty nên ba con gia hạn cho mẹ 1,5 tháng nữa mới phải đi làm. Ba con hỏi mẹ có muốn đi làm lại không hay ở nhà chăm 2con, mẹ thì đương nhiên muốn ở nhà với 2 con nhưng lại không muốn bỏ phí kiến thức của mình, lại không muốn bị người khác xem thường thế nên mẹ cũng quyết định đi làm lại. Nhưng mẹ cũng mong thời gian này sẽ trôi thật chậm để mẹ có nhiều thời gian với 2 đứa hơn.

Kiến Ninh: Con càng lớn càng mũm mĩm, cái tướng lạch bạch tròn vo của 1 bé gái 22 tháng cân nặng 16,1 kgs và cao 87 cm làm xao xuyến trái tim mẹ và làm phiền lòng trái tim ba. Ba con sợ con bị béo phì thì rất khó khăn để bắt con ăn theo chế độ kiêng cữ, và ba con càng sợ con lớn lên sẽ không có thân hình mảnh mai như mẹ hồi xưa. :)

Thái Vinh: Kỳ này con hóng hớt nhiều rồi, cô hàng xóm nói con hay cười hèn gì ba mẹ ăn nên làm ra :), cám ơn nụ cười của con  nhé :), hôm nay mẹ cân con, con tăng được 300gr rồi mẹ mừng ghê khoe tùm lum, nhìn con đỡ ốm rồi đó, má đã phính ra rồi, cố lên con nhé! Con hay le lưỡi cười với mẹ lắm, vậy mà mỗi lần nhìn thấy chị Kiến Ninh là con lại khóc thét lên, có lẽ con bị ám ảnh với mấy cát tát của chị Ninh rồi, mà kỳ này chị Kiến Ninh đã trả giá bằng cách cứ nằm sát con, hôn tay, hôn chân con, rồi nhắm nghiền mắt lại chịu trận khi cho con nắm tóc. Mỗi lần con nắm tóc chị Ninh nhìn chị Ninh tội nghiệp lắm, tội nghiệp như những lần con bị chị Ninh tát vào mặt vậy đó.

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

Thái Vinh - Không chịu bú bình

Thái Vinh đã hơn 3,5 tháng rồi mà mới được có 5,3 kgs. Mẹ bị bác sĩ chê là sanh con đã dở (vì Thái Vinh sanh ra nhẹ ký mà), nuôi còn dở hơn. Con có vẻ khó chịu hơn chị Kiến Ninh trong việc uống thuốc, uống nước, uống sữa. Mỗi lần uống thuốc là 1 cực hình đối với 2 mẹ con mình, con thì vừa gào khóc, vừa lấy tay hất muỗng thuốc cho đổ, mẹ vừa xót con, vừa đổ mồ hôi hột.
Cho con uống sữa cũng khó khăn không kém, con nhất định không chịu bú bình, cứ khóc thét rồi lấy lưỡi đẩy bình sữa ra, con thà đói chứ không chịu bú bình. Nhớ hồi đó cho Kiến Ninh uống sữa khá dễ dàng nên mẹ đã lắc đầu chê bai nhỏ bạn cũng có con ngang tầm Kiến Ninh, mẹ mạnh miệng nói với nhỏ bạn là "cứ mang con qua đây tao tập cho bú bình", vậy mà giờ mẹ lại khổ trần ai với Thái Vinh.

Ngay 7/6/2013
Den thoi Diem nay thai Vinh van chua chiu uong sua bang binh, moi Lan uong sua La phai dut bang muong,, cung may con map map hon toi, gio thay hai ma da phinh ra, con 11 thang nang 8,5 kgs cao 76cm.

Nhật ký chuyện đi học của Kiến Ninh

Ngày 30/10/2011 - Chuẩn bị đi học
Mỗi lần chuẩn bị cho con đi học là con lại bệnh, mẹ định ngày mai dắt con đi học nhưng ba con nói phải chọn ngày tốt để con đi học, vì đây là lần đầu tiên con tới trường, ngày tốt ba con chọn là ngày 05/11/2011, nghĩa là thứ 5 tuần này con sẽ đến trường.
Mẹ đã gọi điện cho cô hiệu trưởng trường Việt Mỹ, sau cuộc gọi dài mẹ đã thuyết phục được cô hiệu trưởng cho mẹ vô lớp cùng con trong tuần đầu tiên, mẹ đưa ra rất nhiều điều kiện với cô hiệu trưởng nhưng cổ chỉ chấp nhận 1 điều kiện mà thôi, và cô nói mẹ là 1 người rất, rất, rất khó tính, cô cũng dặn mẹ đừng giới thiệu với người khác cô đã cho mẹ vào lớp với con, vì sợ người khác cũng yêu cầu tương tự.

Ngày 3/11/2011 - Ngày đầu tiên đi học
Hôm nay là ngày đẹp, cũng là ngày đầu tiên Kiến Ninh đi hoc, mamy, mẹ mẹ, tài tải và Kiến Ninh khăn ba lô tới trường, mẹ mẹ thì điệu tài tải, mamy thì đẩy Kiến Ninh, con ngồi vắt vẻo trên xe mà ai cũng buồn cười, vì cái xe đẩy này pà pá và mamy mua cho con khi con được 2 tháng, giờ con gần 2 tuổi rồi, mập ú, vẫn ngồi trên chiếc xe của 2 năm về trước. Đưa con tới trường được 1 lúc thì mẹ lại tìm gặp riêng cô hiệu trưởng, để coi mặt này có gởi vàng được không, cô hiệu trưởng là người rất điềm đạm, hiền lành, an phận, suốt hơn 1 tiếng đồng hồ nói chuyện với cô thì mẹ cảm thấy cô đúng là người dành cho trường mâm non, chỉ tiếc 1 điều là cô không đứng lớp để chăm con.

Kiến Ninh khóc oà khi thấy mamy, vì con cứ chỉ ba lô rồi nói "nai nai" mà cô chủ nhiệm không hiểu nên cứ ẵm con đi tới chỗ này chỗ kia để dỗ con khỏi khóc, cho tới khi mamy nói cô pha sữa cho con rồi con "bám" mamy luôn, không rời nữa bước, sau đó mamy phải cho tài tải măm măm nên con lại chạy qua "bám" mẹ mẹ, bám cứng ngắt như keo dính chuột luôn, mẹ nhìn con gái mà ngán ngẩm, cứ kiểu này không biết bao giờ con mới hoà nhập với bạn, với cô đây?!
Sau một hồi suy nghĩ, mamy bàn với mẹ mẹ là từ mai sẽ bỏ rơi con luôn, cho con ở đó với cô rồi trốn về, vì trường chỉ cách nhà vài bước chân nên con khóc quá thì mamy và mẹ mẹ sẽ tới với con ngay, nhưng mamy vẫn hồi hộp quá, lo lắng con sẽ bị shock khi bị bỏ rơi như vậy, con sẽ có ấn tượng không tốt cho việc tới trường, và con sẽ bị ám ảnh...
Ba con là người vô duyên nhất, đã quyết định cho con đi học rồi tự nhiên lại nói "hay mướn người về phụ mẹ mẹ chăm con, rồi cho con ở nhà thêm 2 năm nữa mới đi học. Mamy nhất định cho con đi học nên gạt phăng ý kiến của pà pá. Vậy là ngày mai con tới trường nữa nhé.

Ngày 4/11/2011 - Ngày thứ 2
Sáng nay mamy d9ang ngủ thì con chạy vô phòng mamy rồi nắm tay mamy lắc lắc kêu "mamy à, mamy ơi, leo tài tải", mamy giả vờ ngủ say mà con cứ tiếp tục kêu hoài, xém nữa mamy ngồi dậy ẵm con lên giường rồi, nhưng lại sợ con lên giường với mamy rồi lại không chịu đi học nên mamy giả vờ nằm im luôn. 1 lúc sau mẹ mẹ vô ẵm con đi học, mặc dù đã có số điện thoại của các cô giữ trẻ rồi mà mẹ mẹ vẫn thấy bất an khi bỏ về, có lẽ mẹ mẹ con sốt ruột hơn mamy, nhưng mamy quyết tâm hơn mẹ mẹ, mamy biết trước thời gian đầu sẽ rất khó khăn đối với con, nhưng cái gì cũng phải có đầu mới có đuôi nên phải cố gắng cứng rắn thôi con ạ.
Mamy gọi điện thì cô nói 11h30 tới đón con, đúng 11h30 mamy có mặt tại trường, vô lớp thấy con đang vắt vẻo nằm nhịp chân uống sữa bình, mắt lim dim sắp ngủ rồi nhưng khuôn mặt vẫn hiện lên nét tươi tăn khi con được nhâm nhi món khoái khẩu. Mamy kêu cả 3 cô ra để hỏi tình hình của con, cả 3 cô đều nói mẹ mẹ về con chỉ khóc 1 chút xíu rồi nín ngay, nhưng con không chơi với ai hết, cũng không cho bạn nào đụng vô người con luôn, chỉ có cô mới được tới gần con thôi, con như 1 con nhím xù lông vậy đó. Nói chuyện xong định vô dắt con về thì con ngủ mất rồi, cô lại hẹn 2 giờ tới đón con.
Đúng 2 giờ mẹ mẹ có mặt tại trường, con vừa ngủ dậy thì thấy mẹ mẹ rồi, con chạy tới mẹ mẹ rồi nói "mẹ đút baby măm măm, baby đói bụng rồi". Mẹ con đút soup của trường cho con ăn, ăn xong con nói "baby ăn nữa", ăn gần hết con lại nói "baby không ăn nữa, ăn nữa ói đó".
Con đi học có nửa ngày mà mamy nhớ con ghê luôn, con về tới nhà là chạy lại ôm mamy rồi, con chơi và uống nửa ly cam xong mới nhớ tới tài tải, đòi mamy ẵm vô tài tải...

Ngày 4/11/2011 - Ngày thứ 6
Sáng nay con dậy sớm lắm, 7h30 con đã dậy rồi, con chạy qua phòng mamy kêu
"mamy, mamy, ẵm baby cái", như mọi hôm, mamy giả vờ ngủ say để con bỏ đi, mẹ mẹ chạy qua ẵm con về phòng tắm, thay đồ, cột tóc đi học, sáng nào mẹ mẹ cũng tắm gội cho con sạch sẽ trước khi tới trường. Mẹ mẹ nói sáng nay mẹ mẹ kêu "Kiến Ninh, dậy đi học", con lồm ngồm bò dậy rồi nói "Đi thị", con muốn đi siêu thị hơn đi học rồi phải không? Vậy mà khi ra tới cửa con vọng vô nhà "bye pà pá, bye mamy, bye tài tải", nhìn 2 mẹ con dắt nhau đi học mamy thấy thương quá.
Tới trường con giả bộ đòi đi toilet để không phải vô lớp, nhưng khi thấy cô dang tay ra bế thì con không níu kéo mẹ mẹ nữa, mà vừa mếu vừa nhào vô người cô để cô ẵm, thấy mẹ mẹ về con cũng không khóc, con đã nhận thức được dù có níu kéo hay khóc than gì thì mẹ mẹ cũng sẽ về, và con cũng sẽ ở lại với cô, biết vậy nên con chấp nhận, con ngoan hơn mamy tưởng tượng nhiều. Mamy cứ nghĩ con đi học sẽ khóc và bệnh suốt 1,2 tháng đầu chứ, vậy mà cô giáo lại nhận xét "Kiến Ninh thích nghi với lớp học nhanh lắm, mới vài ngày đã quen rồi, ăn, ngủ nề nếp lắm, khi ăn xong cứ ôm 1 bình sữa là lăn ra ngủ, có điều bé hơi khó tính, không chơi với bạn nào hết
2/6/2012
Học ở truong viet my chat lương cung OK lam, con van tang can đều dan, me thay con vui ve chay nhay tên truong, co điều truong không day Tieng Hoa, papa lai muốn con học Tieng cha de nen Tam thoi ba me cho con nghi học 1 thoi gian roi xin vo truong tao xanh ở Duong lanh binh thang học, truong do thi da so Cac ban va co giao đều La Nguoi Hoa, Nhung me so Kien ninh không thích học ở do qua, vi lop hoc không được đẹp nhu ở Viet my, thoi me ngu day, buon ngu qua!

Ngay 12/9/2012
Hom nay papa va mamy lai di Tim truong cho Kien Ninh hoc, con hoc truong Tao Hong nhe Kien Ninh, vi truong nay day Anh - Hoa - Viet, mong con se thich.

Ngay 13/9/2012
Sang day con cuoi that tuoi, mamy hoi con di hoc ha, con noi "Da". Papa va mamy cho con Toi truong, giua Duong mamy hoi "con thich Di hoc hay thich o Nha", con Tra Loi ngot xot "con thich o Nha", vay ma toi truong con Ngoan Ngoan de co Dat tay vao lop, con hom tam biet papa nua Chu, con lam may co giu Tre cung bat ngo vi ngay Dau Toi truong ma ko me nheo khoc loc Doi Ve, papa noi con "mature" va ca tinh, mamy nho con qua, dang Canh gio Di don con day!

Ngay 14,15/9/2012
Sang nao con CUng noi "Con ko Di hoc Dau, con Di choi Thoi", Toi truong la von khoc, Toi nghiep!

Ngay 18/9/2012
Sang ngu day Me tam cho con, con hoi "Tam Di Dau day?"
-...
- Kien Ninh di choi thoi ko di hoc nha
- ...
Ra toi duong, vua thay di duong Truong la con noi ngay
- Me quay lai di, di duong nay ko di duong kia
- Me dau mat qua, Kien Ninh dung noi nua, noi la me dau do
- Con noi 1 chut thoi
-....:((((

Ngay 19/9/2012,
Hom nay con gai tron 33 thang, con da het khoc Khi Di Nha tre, da biet hat nhieu bai va noi duoc Cau Dai 8,9 Tieng, Hom nay Di hoc Ve mamy hoi con
- Kien Ninh đi hoc vui ko?
- ko, di hoc ko vui, di hoc do, di hoc tom!
- con hoc duoc gi roi?
- ABC xi dau... Hâhha....
- (bo tay)


Ngày 27/10/2012
Vậy là con gái đã đi học được hơn một tháng, con đã ngoan ngoãn đi học một cách vui vẻ và ca hát từ nhà tới trường, lại còn nói "mẹ đi đường này cho mát nè, đường kia nắng lắm".
Hôm nay con còn thỏ thẻ "con đi học ở trường con nhớ Mamy lắm đó" ^^
Giờ con đã biết tự đút ăn một cách chuyên nghiệp rồi, con biết tự cởi và mặc quần áo, tự mang giày dép... Con khá ngoan so với khi còn ở nhà, có điều mỗi lần hỏi
- con học được chữ gì rồi?
- vi da... Vi da...
Con trả lời chẳng ai hiểu được luôn

Ngày 30/10/2012
Trường con tổ chức cho các bé đi Thảo cầm viên, mẹ ko biết có nên cho con đi ko nữa, vì mẹ sợ các cô trông coi ko xuể rồi có chuyện gì xảy ra vối con thì sao, hơn nữa mẹ nghe đồn có mấy vụ bắt cóc trẻ em ở khu vui chơi đó. Nhưng mẹ cũng ko muốn đi cùng con, vì nếu đi cùng con sẽ bám mẹ và ko hoà nhập được với bạn. Dù già mẹ cũng sẽ suy nghĩ lại rồi mới quyết đinh cho con đi hay ko.

Ngày 1/11/2012
Mẹ có tham khảo một số ý kiến của mọi người, hầu hết đều khuyên cho con đi vì con dễ rất vui và học hòi được nhiều điều, mà xem ra không cho con đi cũng ko được rồi, vì hôm nay con đi học về con hỏi "Khi nào mẹ đóng tiền cho con đi sở thú?". Thử hỏi sao mẹ ko cho con đi được đúng ki!?


div class="separator"style="clear: both; text-align: center;">


Ngày 27/3/2013
Kỳ này Kiến Ninh làm biếng đi học lắm, về tới nhà là nói "Mai mamy không cho con đi học nhiều, không Cho con đi học một chút xíu"; "Mai mamy gọi điện thoại nói với cô giáo là để con tính - con tính làm sao? - con tính không đi học một chút xíu, ở nhà kêu taxi qua dì Chinh chơi"

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

Vắng Mẹ Mẹ

Bữa giờ mẹ con về quê hơn nữa tháng rồi, mamy chằng có thời gian viết blog cho 2 con, lúc nào cũng túi bụi quay cuồng với 2 đứa, mặc dù có dì Chinh và dì Xíu bầu phụ nhưng mamy vẫn cảm thấy bận rộn, Kiến Ninh lại ho, sổ mũi nên nhõng nhẽo lắm, có đêm mamy chẳng ngủ luôn, vì Kiến Ninh cứ hết ho rồi lại ói, bây giờ Kiến Ninh hết bệnh rồi lại đến Thái Vinh, hôm nay Thái Vinh ho dữ quá, mới măm xong lại ọc hết ra rồi,, mẹ cho Thái Vinh uống si rô ho, vừa nếm được tới đầu lưỡi là Thái Vinh mắt mũi trợn ngược ọc hết cả ra, xem ra Thái Vinh khó uống thuốc hơn chị Kiến Ninh nhiều, si rô ho là món khoái khẩu của chị Kiến Ninh đó, mỗi lần uống xong đều xin thêm nữa, cứ cười cười rồi nói "nứa", mamy sợ Kiến Ninh uống quá liều nên đâu dám cho uống, vậy mà Kiến Ninh khóc lóc rồi giận mamy luôn.

Bây giờ Kiến Ninh đang ngủ, mẹ kêu hoài không chịu dậy, Thái Vinh thì ho và ói xong mệt quá cũng ngủ luôn rồi, dì Xíu và dì Chinh chưa qua, mẹ tranh thủ chút thời gian lên mạng theo dõi tình hình chứng khoán, tiện thể 8 với 2 con 1 chút, hihi...

Ah, hôm nay Mẹ Mẹ của Kiến Ninh xuống nè, ko biết khi gặp lại cảm giác của Kiến Ninh sẽ như thế nào ha. Mấy ngày vắng Mẹ Mẹ Kiến Ninh cũng hay hỏi Mẹ Mẹ lắm, nhưng chỉ hỏi thôi chứ không khóc nhè.