Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Thái Vinh nói...

Con trai của mẹ nổi tiếng cẩn thận, nhảy gangnam style đẹp, nghiêm chỉnh, ngoan ngoan, nhường em bé nhỏ hơn mình... Mẹ rất tự hào về con, ít ra là tạo thời điểm này.
Con đã biết nói 3 từ liền nhau rồi, sáng nào mẹ hỏi "papa đâu" con cũng nói "papa... Phán cung" (papa đi làm), Ninh Ninh học.
Con đã biết kêu xi tè cách đây khá lâu rồi, và hôm kia con chính thức không "ía" ra tả nữa. Con đã biết kêu "xi... Dầm" khi con muốn tè, và kêu "ía" khi con muốn đi đại tiện. 
Về phần ăn uống con đã khá lên nhiều, nay con đã được 2 tuổi 2 tuần và nặng 13,7 kgs. Con không còn khóc khi ăn nữa, cũng không còn ói luôn, chỉ có điều con vẫn chưa ăn được thức ăn lợn cợn... Quê quá, giờ này vẫn còn đòi "măm... bú...!!!" Và ăn thức ăn xay nhuyễn!!!@@
Con ăn nói thật nhỏ nhẹ, giọng con thật êm ái dễ thương làm cho papa mềm nhũn người khi nghe con nói, hé hé... Mẹ nhớ có lần Kiến Ninh và con vừa nhảy vừa hét trên giường, papa con thấy ồn quá La hai đứa, vậy là Kiến Ninh thì sợ ngồi im không phá nữa, còn con thì tủm tỉm cười rồi nhìn thẳng vào mặt papa mà thỏ thẻ "pa...pa...", papa nói nghe giọng con nó ngọt ngào khó tả, làm cho papa không muốn La nữa mà chỉ muốn ôm con để hôn chùn chụt vào cái miệng ngọt ngào thôi :), đó là papa nói vậy! pâp nói con thật thông minh, khó có ai mà giận được con ^^
Dạo này con hay soi mói lắm, cứ hỡ hạt bụi, cọng tóc nào là con lại chỉ và nói "mu châu" (dơ), tới bữa cơm thì con không ăn nhưng lúc nào cũng tham gia, thấy dọn cơm là con nói "Mamy, muống (muỗng), chén", mẹ phải lấy cho con 1 cái chén, 1 cái đũa để con ngồi ghế cạnh papa.
Con dám ăn hiếp Kiến Ninh của mẹ luôn, hai chị em dành sữa hộp mà von cắn tay chị Kiến Ninh rướm máu làm chị khóc ngất, xong con vô phòng có vẻ hối hận, con kể với mẹ là "Tài Tải cắn.... Ninh Ninh", vừa nói con vừa chỉ vô tay con.
Làm Cả nhà buồn cười là cái giọng điệu của con, sáng nào cũng ngủ dậy sớm rồi nằm ra mép giường đợi dì ba đi về rồi gọi "Mẹ ơ..." (Mẹ ơi), dậy chơi 1 chút rồi lại lăn ra ngủ tới trưa... Đúng là Mèo!!!

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

Ngày 22/07/2013

Kiến Ninh dạo này đua đòi lắm, con cứ chỉ vô nhẫn của mamy rồi nói "Mai mốt mamy cho con cái nhẫn đeo cứng 'nhắc'như vầy nha" (ý con là đeo vừa tay không bị rộng), con nói "mấy bạn trên trường khen nhẫn của con đẹp, chỉ có ban Dình Dĩnh là chê "nhẫn Kiến Ninh gì mà xấu quắc". Con hết đòi nhẫn rồi lại đòi đầm công chúa, giờ con đã biết chọn đồ mặc đi học, con thích mặc những chiếc váy xoè rộng để khi con quay váy sẽ xoè ra như đuôi công, con thích cột tóc đuôi gà chứ không thích cột hai sừng như em bé nữa, con cũng thích tự chọn giày mang, con đã biết thể hiện nhi cầu và sở thích của mình, nhưng mamy không bao giờ đáp ứng cho con tất Cả, mamy luôn nói với con "mamy mua đồ nào thì con mặc đồ đó, con không nên đòi hỏi, đua đòi, đua đòi là hư biết khong!?" Kiến Ninh cũng không quá bướng để đòi cho bằng được, con ngoan ngoãn nghe theo và không đòi nữa, nhưng chỉ được mấy hôm, vài hôm sau con lại có cái khác để đòi, nào là "mamy mua cho con cái váy công chúa màu Hồng giống của bạn Bích Chì, mua cho con đôi giày giống của chị Tâm, sao mamy có nhẫn kim cương màu trắng như mi mà con không có... Nếu đáp ứng cho con ngay từ đầu chắc giờ con sẽ giãy nãy gào khóc khi bất cứ 1 yêu cầu đòi hỏi nào của con không được đáp ứng quá.