Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

Kiến Ninh - Thái Vinh

Vậy là mẹ đã trở thành bà mẹ 2 con, nhiều lúc mẹ còn không tin vào điều kỳ diệu này, Kiến Ninh đã chuẩn bị đi nhà trẻ, Thái Vinh đã hơn 1 tháng rồi, tính tới tời điểm này là đúng 1 tháng 1 ngày. Lúc nãy trong buổi tiệc đầy tháng của Thái Vinh mẹ gặp lại những người bạn học thời cấp 2, cấp 3, đại học... hầu hết những người bạn đó chưa có con, thậm chí chưa lập gia đình, họ đang mong đợi những thiên thần đến với họ, trong khi mẹ có thể không có cơ hội mặc áo bầu nữa, tự nhiên mẹ nhớ tới khoảng thời gian lúc 2 con còn trong bụng mẹ quá. Không biết sau này Thái Vinh có em nữa không, mẹ mãn nguyện khi đã có 2 con, nhưng không chắc mẹ sẽ dừng lại ở số 2 đâu nhé, mẹ thích được có bầu, thích được mọi người ưu ái nói câu "bà bầu phải nghỉ ngơi và tẩm bổ nhiều", thích đọc cái câu "ưu tiên phục vụ người già, phụ nữ có thai và người tàn tật" ở ngân hàng ACB, mẹ thích có 1 búp bê nằm gọn lỏn trong bụng mẹ, 24/7 kề cận mẹ.

Hôm nay, à hôm qua mới đúng, vì bây giờ đã sang ngày mới nhưng mẹ vẫn chưa ngủ nên ngôn ngữ bị đảo lộn chút xíu, hôm qua là ngày đầy tháng Thái Vinh, mẹ vui lắm, ba con mua cho con 1 lẳng hoa phong lan thật đẹp (có thể đây là lẳng hoa đắt tiền nhất mà ba con đã mua) và một cái bánh kem thật dễ thương. Vậy mà mẹ lại quên mang tới nhà hàng cho con, chán ghê. À, mà Thái Vinh nè, ngày đầy tháng của con được diễn ra trong 3 ngày liên tiếp luôn đó nha, ngày 10/08 (11/07 Âm lịch) ba mẹ cúng bà Mụ cho con ở nhà, ngày 11/08 bà nội cúng bà Mụ cho con ở Hongkong, ngày 12/08 con lại được ra nhà hàng, lần đầu tiên được ẵm ra đường con thấy thế nào, lúc ở nhà hàng lạnh và ồn ào quá, mẹ thấy tội nghiệp con trai vô cùng, không biết con có thấy khó chịu không, lúc về mẹ lại thấy đám ma, theo ông bà thì con nít mà đi ra đường gặp đám ma như vậy là về nhà sẽ khóc, và phải "đốt phong lông", mẹ thì chẳng làm gì cả, vì mẹ không tin, nhưng thật sự cũng cảm thấy hơi lo, cũng may giờ thì con vẫn ngủ ngon lành, thậm chí ngoan ngoãn hơn thường ngày.

Chủ nhật tuần này mẹ sẽ đưa Thái Vinh tới bệnh viện để chích ngừa, mẹ thấy con lớn hơn nhiều lắm, nhưng không biết con đã tăng được bao nhiêu kg, bao nhiêu cm.

Lâu rồi Kiến Ninh không chịu ngủ với ba mẹ nữa làm mẹ nhớ Kiến Ninh ghê, nhớ tới hồi ở chung cư cũ Kiến Ninh ngủ với mẹ mỗi tối thứ 7, sáng con dậy sớm hơn mẹ và con là động lực thúc đẩy mẹ dậy sớm, mẹ có bầu Thái Vinh và phải đi làm nên hầu như lúc nào cũng thèm ngủ, cộng thêm chứng khó ngủ khi có bầu nên làm mẹ ngủ không đủ giấc, vậy mà sáng chủ nhật thấy Kiến Ninh dậy là mẹ lại muốn dậy theo để chơi với Kiến Ninh, mẹ nâng niu quý trọng từng giờ khi ở bên Kiến Ninh, vì vốn dĩ thời gian mẹ có thể ở bên con quá ít, và không bao giờ là đủ. Giờ mẹ đang được nghỉ vài tháng để chăm Thái Vinh, mẹ tưởng sẽ có nhiều cơ hội để ngủ với Kiến Ninh hơn, nhưng Kiến Ninh nhất định chỉ nẳm chơi với mẹ thôi, chứ không chịu ngủ chung.

Thái Vinh và ba con ngủ ngon quá, đang nằm ngủ bên cạnh mẹ, mẹ thì nằm hoài chẳng ngủ được, thôi mẹ cũng ráng ngủ đây, nhưng mẹ biết chắc 1 điều là khi mẹ vừa ngủ được thì Thái Vinh của mẹ lại vừa thức dậy... và mẹ phải ôm con, cho con măm, thay tả cho con, chơi với con tới trưa mai mới được ngủ.

2 nhận xét:

  1. Choc que tao ha may? Blog cua tao thi chi co "bon tre" nha tao doc moi thay hung thu, hehe...

    Trả lờiXóa